Bi (con gái, sinh năm 1989, em của Kevin, đang làm cho công ty NTT Data tại Nhật): Hihi Bi cung thấy FPT hay
Nhưng mà Bi ko biết có những position gì ở trong đấy Bi thích hợp nhỉ. Cơ bản Bi thấy Bi không giỏi coding hay chuyên về kỹ thuật vì mấy năm nay ở NTT Data Bi ko làm cái đó. Bi chả biết 業務 mấy hehe, tuy nhiên Bi đọc 仕様書 thì nhanh. Mấy cái skills mềm như tiếng Anh, tiếng Nhật, presentation có logic hay đi thả thính thì Bi ok là mình làm đc, hoặc những việc làm cái mới thì ok, còn 定型作業 Bi ko thích.
Bi cũng thấy cty Bi chỉ cần một chú proper super BA (スーパー有識者) thôi chuyên về business chịu trách nhiệm một system 50 triệu usd, chuyên đi contact và lắng nghe khách hàng, chú cũng cực nắm system mọi chân tơ kẽ tóc nên được khách tin tưởng vô đối. Để thành super 有識者 cũng phải mất 10 năm hơn nắm nghiệp vụ của KH đó. Hiểu thứ khách hàng làm còn hơn là khách hàng nữa.
Một system mà chỉ cần 1 nhân viên NTT Data nắm nghiệp vụ, chừng 3 thằng infra cũng là NTT Data, còn lại là thuê ngoài hết, mà system $50M (bao gồm application lúc đầu và 5 năm bảo hành apps) thì Bi thấy hiệu suất trên đầu người cao ghê. Bi thấy đi theo hướng vertical như vậy là cực cần thiết thay vì offshore một đống người hàng ngang.
Để làm như vậy Bi thấy cty Bi thường hay pick up ra một anh sáng tài, cho anh ấy nắm nghiệp vụ của khách hàng hai ba năm, xong nuôi nó vài năm nữa gọi là super BA, tạo tin tưởng với khách hàng, sau nay họ ho cái gì là chạy lại gãi ngứa, gãi quen khách hàng cũng thích chỉ chọn mình.
Và do mình quá nắm nghiệp vụ như chân tơ kẽ tóc rồi nên khi mình viết 調達仕様書 cho những lần 業務改善 sau mình sẽ toàn viết những 調達事項 mà chỉ mình làm được, không thằng nào làm nổi do không quen, thế là KH cũng chỉ có thể chọn mình ko chọn ai, bài cty Bi cũng đơn giản chỉ có nhiêu đó.
Và đặc biệt là cty Bi đãi ngộ khá tốt so với các cty Nhật khác nên người vào ko hay bỏ ra làm cty khác, 1-5 năm đầu chỉ 育成 đến tầm năm thứ 6 tức giai đoạn của các anh 30t đến 40t thì cực giỏi, các sếp bukachou có 1 dàn cái tầm ba mươi mấy cực kì được việc nên phó mặc hết cho họ, bukachou chả làm gì cả, chỉ ăn rồi đi xin lỗi nếu xảy ra hoạ, tầm 40 là chả thấy development nữa, chỉ ngồi tính tiền thôi, trẻ khoẻ tầm 35 là cho làm bán sống bán chết.
Mấy cái kĩ thuật khó thì toàn nhờ vendor ngoài kentou xong đi troll mấy cty đó thôi à. Còn lại nhân viên NTT Data cho vào học nghiệp vụ và quản lý + lắng nghe khách hàng hết (hội delivery đó). Riêng hội infra tức là hội về kỹ thuật network thì giỏi IT thật.
Khi Bi đi làm với cty VN Bi thấy đa phần toàn thích code thay vì thích tìm hiểu sâu về nghiệp vụ để lần sau sáng chế ra thêm function mới. Thích nghe phía trên chỉ đâu làm đấy thay vì từng cá nhân tự create ra giá trị mới. Và ít thích tương tác tiếng Nhật (chắc do cty NTT Data ở Vietnam còn hạn chế tiếng Nhật và nhân viên còn non). Người VN có thế mạnh là thích ứng nhanh, không bị gò bó bởi những định kiến rườm rà tủn mủn của người Nhật, còn ngược lại người Nhật thì kĩ quá mức, cẩn thận như bà cụ già nên làm ra thành quả ít sai. Bi muốn chiết xuất được cả hai mặt tốt của cả hai bên để áp dụng vào công việc tương lai của mình.
Nói về khoản kỹ của Nhật, thằng senpai của Bi in tài liệu nó đóng ghim ở một vị trí rất lạ trước khi giao tài liệu cho khách hàng, Bi hỏi "ủa sao đóng vị trí lạ vậy?", nó bảo: vì để ý khách hàng hay kẹp bằng cái file này, nếu mình đóng như vầy khi họ dùng cái file của họ họ sẽ dễ tìm hơn. Ôi Bi mới học được hoá ra bọn Nhật nó kỹ kinh dị, đến cả việc đóng ghim trang giấy và quan sát khách như cú vọ để ko bị mắc cái lỗi nào hehe.
Mới thấy là để kiếm ra được đồng tiền hơn người, tốt nhất là từng nhân viên đều phải như gắn ăng-ten lên não vậy, ăng-ten là phải quan sát bốn phương tám hướng, đừng sa đà tám gẫu lảm nhảm, để rồi khách hàng sẽ chỉ tin mình ta. Ta mạnh rồi thì ta sẽ đi troll đi sai thằng khác làm những việc tốn thể lực hơn. Vậy thôi à. Vậy thôi chứ Bi cũng có 開発 mấy đâu.
Bên Bi là bên 事業部 tức là bên các project, còn có một bộ phận chuyên nghiên cứu IT, kỹ thuật, process chung cho toàn cty, bên đó gọi là 技術開発本部. Bên đó thì chỉ toàn tuyển những bạn cực giỏi IT, ăn rồi chỉ ngồi nghĩ quy trình chuẩn, và các framework xịn. Nghĩ ra xong output của bên đó sẽ được áp dụng vào các 事業部 (tức là các project mà có khách hàng bên ngoài). Đám 技術開発本部 nó không có khách hàng bên ngoài, chỉ ngồi nghĩ quy trình, nhưng 単価 của bọn nó cực cao. Một bạn của bên đó sẽ có 単価 cao gấp đôi một bạn bên 事業部 như Bi chẳng hạn.
Mô hình của cty Bi thì vendor ngoài bên dưới nó biết hết cả mà. Nó còn ngóng tin hành lang nhân sự bên Bi nhanh như điện, ngóng để biết bên Bi thay đổi nhân sự như thế nào rồi mà biết o bế ai cho nó hiệu quả, lại được thêm project.
Cuối cùng thật ra cty Bi chỉ có là cái brand, lòng tin KH, và khả năng + process quản lý guồng máy lớn thôi. Chứ thật ra IT technology thì giờ ai cũng làm đc, code gì ai chả code đc. Thành thử ra nó chả chăm chăm đi tuyển bọn giỏi code vào làm bao giờ, tiêu chí tuyển người của cty Bi là: sáng dạ để hấp thu nhanh, tư duy ngôn ngữ giỏi để comunication giữa người này với người kia đạt hiệu quả, thành thật ko ba liếm ba láp, và chăm chỉ. Thế là được nhận. Còn giỏi code hay ko này kia, biết nhiều hay ko ngày kia vô người train được hết. Thành ra cty Bi tuyển đủ thứ xuất thân: luật, kinh tế, xã hội học, vv...tuyển tất. Cứ em nào có potential là loại sáng dạ hấp thụ nhanh là nhận..
Bi đi làm thấy rằng tư duy ngôn ngữ nó cực kỳ quan trọng. Vô cùng luôn. Chị Mai cố gắng đào tạo cho 2 đứa có một passion với ngôn ngữ, nó sẽ là vũ khí cho mọi trường hợp sau này. Bởi vì communication là siêu cần thiết bây giờ. Tư duy ngôn ngữ tốt thì thiết kế cái gì nó cũng hợp lý, giải thích cho ai đó cũng nhanh và đủ ý, không vấp lỗi. Đi chém gió thì khách hàng nghe lọt lỗ tai, vẽ hình diễn đạt trôi chảy. Nói tóm lại là lợi trên mọi mặt. Chính vì vậy phương Tây nó cực kì coi trọng môn văn học lịch sử nghệ thuật, suy cho cùng cũng là dùng một hình thức nào đó (ngôn ngữ, hình ảnh,..) để diễn đạt điều mình cảm nhận và muốn truyền tải cho người khác. Napoleon đó, ngày còn bé toàn ngồi trong gác xép đọc hết sách này đến sách khác. Hoá ra vĩ nhân toàn thích đọc sách từ bé. Giờ thấy trẻ em VN toàn bấm facebook chụp ảnh tự sướng tán dóc vớ vẩn, đến là ngán ngẩm. Nhìn người Do Thái dạy con á, toàn dạy ra thiên tài bằng cách cho nó đọc sách từ bé xíu, vậy mới đẻ ra Einstein hehe. Mình ko cần con mình là thiên tài nhưng là một đứa trẻ có khả năng cảm thụ tốt EQ cao thì ko gì bằng...
@Bài Viết của Kevin
No comments:
Post a Comment